Nguyễn Phan Quế Mai Tôi đã khởi đầu những chuyến đi của mình bằng sự hồ hởi và ngông cuồng của một chú ngựa non nôn nóng muốn lướt qua sự hùng vĩ và diệu kỳ của thế giới. Càng đi, tôi càng thấy mình thấp xuống, để giờ đây tôi là một con ốc sên nhích từng xăng-ti-mét trên mặt đất vô cùng tận. Thật chậm rãi, tôi đi và nhận lấy cho mình cát bụi của những cung đường. Câu chuyện về thân phận cũa những người dân bản xứ chính là những tấm gương soi sáng cho tôi, để tôi biết rằng mình chỉ là một hạt muối bé nhỏ, mà đại dương thì mãi bao la
Genres:
350 Pages